Khi Hứa Diên đội mưa về tới nhà thì đã là nửa đêm.
Cả nhà Lâm Giai ra sức giữ cô ở lại nhưng cô không quen ngủ bên ngoài nên nhất quyết muốn về.
Lâm Triết định lái xe đưa cô đi. Nhân lúc hắn đang tìm chìa khóa xe, Hứa Diên xuống lầu gọi một chiếc taxi tự mình quay về.
Cô cầm ô đứng dưới tấm biển hiệu quán hoành thánh, lục tìm chìa khóa.
Đêm ở thị trấn nhỏ tối đen và lặng ngắt, con phố nơi Hứa Diên ở đã cũ kỹ, những dãy nhà đều xây từ mấy chục năm trước.
Bảng hiệu các cửa tiệm trong trận mưa bão trở nên xiêu vẹo. Không giống như ở thành phố lớn, sau khi các cửa hàng đóng cửa, xung quanh vẫn sáng lên đủ loại đèn neon. Ở đây, nhìn khắp cả con phố chỉ thấy một màu tối tăm mờ ảo.
Mưa đổ dữ dội, gió thốc vào, làm ướt cả vạt váy của Hứa Diên.
Dưới tầng nhà cô ở có một cây hải đường đang trổ hoa vào mùa xuân.
Nhưng sau trận mưa gió tối nay, chắc hẳn những cánh hoa trên cành sẽ rụng đầy đất.
Cuối cùng Hứa Diên cũng tìm được chìa khóa cửa.
Cô bước qua làn nước ngập đến mắt cá chân, đi đến trước tòa nhà rồi nhẹ nhàng mở cánh cửa sắt.
......
Góc phố xa xôi.
Tạ Tư Chỉ ngước lên, thấy khung cửa sổ kia đã sáng đèn.
Ánh sáng yếu ớt nhưng lại mang theo thứ ấm áp mà muôn vàn đèn hoa rực rỡ cũng chẳng thể sánh được.
Hắn lặng lẽ nhìn, trong lòng dâng lên một cảm giác bình yên đã từ rất lâu rồi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dieu-rach-tinh-ha-phu-du/4667768/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.