Trên đời này, nơi cô độc nhất chính là giấc mơ. Vì chẳng ai có thể cùng ta bước vào đó.
Type: Taranee
Mễ Gia cho gã nhà văn dọn tới Ngọc Mễ Hoa Viên ở là vì hai mục đích. Thứnhất là để gã tĩnh dưỡng một thời gian. Hiện cô cảm thấy thần kinh củagã có dấu hiệu bị rối loạn, cô không muốn cây trổ tiền của mình bị sâubệnh. Thứ hai, Phục Thực càng ngày càng trở nên quái đản và bí hiểm. Côkhông nắm được đằng chuôi, có lúc còn tự nghi hoặc bản thân mình phảichăng đã nhạy cảm quá mức. Nhưng dù thế nào, tòa biệt thự này quá đỗitrống trải, có thêm một người đàn ông, cô sẽ không phải sống trong sợhãi. Vạn nhất có nguy hiểm gì thì cũng không đến mức phải chới với chống chọi một mình.
Trưa hôm ấy, Mễ Gia phải tới tham gia một cuộchọp báo. Trước khi đi, cô dành những nửa tiếng đồng hồ để trang điểm.Chiếc áo khoác xẻ ngực màu hồng đào và chiếc váy xòe in hoa trông rực rỡ lắm thay nhưng đáng tiếc chẳng ăn nhập gì với tuổi tác của cô.
Khi Mễ Gia đang đứng định ra bãi đỗ xe thì đột nhiên một con chó lớn màu đen vàng từ đâu xuất hiện lao như tên bắn về phía cô.
Trong cơn hoảng hốt, cô quay đầu bỏ chạy nhưng ngặt nỗi chiếc giày quá caonên chưa đi nổi nửa bước con chó đã kịp xông tới tợp vào tà váy, kéo côngã té xuống đất, sau đó nó bổ nhào tới cắn xé áo ngoài của cô.
Mễ Gia mặt cắt không còn giọt máu, cô kêu cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua/3198399/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.