Mỗi ngày George chỉ có thể ở tầng R tối đa 2 tiếng, bên cạnh đó gã còn không được vào “bể cá thủy tinh” vì Cronus không cho phép. Diệp Lâm gửi rất nhiều bản nhạc piano cho gã, gã đành phải nhờ AI đưa vào bể cá thủy tinh hộ. Thi thoảng gã cũng liên lạc với người bên trong qua loa, song phần lớn thời gian đều là gã tự hỏi tự trả lời.
“Hôm nay cậu chơi Chopin nhỉ.” Gã có thể theo dõi Cronus qua camera dưới biển sâu. Y đang cho một con cá monkfish* ăn. Trải qua một trăm năm tiến hóa, loài cá này đã to đến mức gần bằng kích thước của cá mặt trời*. Trước mặt Cronus con cá ăn thịt hung dữ ngoan ngoãn như con mèo con. Miếng mồi mô phỏng phát sáng trông thật ngộ nghĩnh.
Cronus thường xuyên bơ George, lúc cho cá ăn y trông thật nhàn tản, thi thoảng y lại đi nghịch vây lũ cá mập, chẳng ai biết y đang nghĩ gì.
Từ hồi Diệp Lâm đến, cảm xúc của Cronus ổn định hơn gấp bội. Đây thực sự là bước đột phá trong thí nghiệm của George, cho nên gần đây gã hơi tự đắc.
“Diệp Lâm sắp vào cửa rồi.” George kể một cách tiếc nuối, gã quan sát vẻ mặt của Cronus, “Chắc rất lâu nữa cậu mới có thể gặp cậu ta.”
Cronus ngẩng đầu lên, y nhìn về phía camera. George có cảm giác hình ảnh bên trong hơi chấn động, song gã vẫn không sợ chết mà dò xét thêm lần nữa, gã cố tình hỏi: “Cậu có muốn vào cửa không?”
Sau khi bị chọn bước vào cửa Homer,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua-homer-homers-gate/2440601/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.