Sự thật trên khiến Diệp Lâm bàng hoàng đến mức không nhớ sau đó đã xảy ra chuyện gì. Cậu cố gắng lục tìm trong ký ức xem mình có quên hay nhầm lẫn gì từ lúc tỉnh dậy hay chăng, cuối cùng cậu rút ra kết luận: danh tính của mình có vấn đề.
Đối với một người mất trí nhớ mà nói thì cú đả kích này chẳng khác gì lúc biết tin Trái Đất bị hủy diệt.
Diệp Lâm ôm đầu, cậu im lặng. Từ khi phát hiện mình không có cơ chế bảo vệ cho đến khi phi thuyền phóng vào lỗ sâu, cậu đều rất bình tĩnh. Cậu ngồi một mình trong khoang nghỉ ngơi, giống meme tuyệt vọng trong cô độc vậy.
Bốn người còn lại không biết nên an ủi cậu thế nào, quấy rầy thì lại càng khiến cậu tệ hơn. Bầu không khí hiện tại rất khó xử, cho dù bọn họ có nói gì đi chăng nữa thì cũng đều biến thành khinh bỉ gà mờ hết.
24 inch khò khè trước mặt cậu như mèo con. Diệp Lâm gảy vòng tay AI trên cổ tay một lúc, cậu thoáng nhìn 24 inch, hỏi: “Mi có ghi hình được không?”
Đèn báo trên đỉnh đầu 24 inch nhấp nháy, cần gạt chiếu lên một màn hình nhỏ.
Diệp Lâm hít sâu, màn hình bật sáng, ghi lại khuôn mặt tái nhợt của cậu.
Cậu nhắm mắt, hít sâu lần thứ hai.
“George.” Diệp Lâm hạ giọng, cậu không vòng vo, vào thẳng vấn đề, “Tôi thực ra là ai?”
24 inch chỉ chịu trách nhiệm ghi hình. Trong lỗ sâu, thông tin chẳng thể truyền đi bất kỳ đâu được, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua-homer-homers-gate/2440599/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.