Buổi sáng hôm sau, Tống Linh Linh ngủ đến khi mặt trời lên cao. 
Khi cô thức dậy, Giang Trục đã không ở nhà. 
Xem tin nhắn Giang Trục lưu lại cho mình, nói anh có chút việc phải đi phòng làm việc. 
Tống Linh Linh trả lời anh: [Đồ đểu. ] 
Tống Linh Linh: [Ăn xong thì chạy.] 
Gửi tin nhắn, cô cũng không sốt ruột chờ Giang trục trả lời, rời giường rửa mặt để đến cuộc hẹn với Thịnh Vân Miểu. 
Cô đại khái có thể đoán được, Thịnh Vân Miểu tìm mình làm cái gì. 
Rửa mặt xong trang điểm xong, Tống Linh Linh thấy Giang Trục trả lời mình bằng một dấu chấm hỏi. 
Theo sau dấu chấm hỏi là một câu: [Lúc nãy anh của anh ở đây.] 
Tống Linh Linh sửng sốt, đầu đứng máy mấy giây, hỏi: [Anh ấy nhìn thấy cuộc trò chuyện của chúng ta sao?] 
Giang Trục: [Ừm.] 
Nhìn thấy tin nhắn này, Tống Linh Linh tỉnh táo ba giây, mới không cho Giang Trục vào danh sách đen. 
Cô hít sâu, mím môi gửi tin nhắn cho Giang Trục: [Hôm nay hai chúng ta đừng trò chuyện nữa.] 
Gửi xong, cô ngẩng đầu nhìn trời bấm ngón tay tính một cái, hôm nay không nên nói chuyện phiếm với Giang Trục nói chuyện phiếm. 
Giang Trục: [Hả] 
Tống Linh Linh xem xong, không có trả lời anh. 
Hôm nay cô, không có khả năng lại nói thêm một lời nào với Giang Trục qua Wechat. 
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy Tống Linh Linh trả lời, Giang Trục bất đắc dĩ lắc đầu. 
Đúng lúc Trì Bân ở bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bao-rung-dong/1876469/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.