Trên hành lang cũng không có người, vệ sĩ đang ngủ trên ghế dựa. Dư Y vội vội vàng vàng lay anhta nhưng không lay tỉnh được. Cô lại kéo Ngô Thích đi tìm bác sĩ đến,chỉ nói trong phòng bệnh có người bị thương. Chờ cho bác sĩ và y tá đềuchạy tới đó thì cô mới cầm lấy di động gọi số của chú Tuyền.
Tay vẫn run rẩy, thếnhưng di động của chú Tuyền đã tắt máy. Dư Y hoảng hốt lại lập tức lấysố di động của A Tán ra gọi, dĩ nhiên cũng tắt máy.
Lòng cô như rơi xuống vực thẳm, hai chân rốt cuộc vô lực chống đỡ, lảo đảo một chút rồi ngãxuống. Ngô Thích nhanh chóng đỡ lấy cô, khẩn trương nói: “Em làm saovậy!”
Dư Y nhìn nhìn tay anhta, trên mu bàn tay có máu. Anh ta vậy mà vừa rồi đã dùng bình nước biển đập vào đầu Trần Chi Nghị, cũng không biết ống tiêm bị rút ra ngoài khi nào, thế nhưng Ngô Thích cũng không có đau đớn kêu lên.
Dư Y giữ chặt anh ta,giống như đã tìm thấy một phần chỗ dựa. Cô từ góc tường tìm hiểu, nhìnvề hành lang phía trước, đã gần chín giờ, người trong bệnh viện cũngkhông nhiều.
Trần Chi Nghị đã hôn mê, câu nói cuối cùng của anh ta là có ý gì?
“Đừng trở về…A…”
Sau ba chữ “Đừng trở về” thì ngừng lại, chữ thứ tư không phải là trợ từ cho ngữ khí. Anh ta muốn nhắc nhở cô cái gì?
Dư Y hít thở sâu, trấntĩnh nói: “Ngô Thích, bây giờ tôi mang anh đi tìm bác sĩ, kêu bác sĩnhìn xem tay anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac/2495574/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.