Sau khi Lệ Thu đã ru cho Vũ An ngủ được rồi thì Vũ Nguyên vẫn nằm bên cạnh đưa tay lên quàng qua ôm ấy cô và cả con gái nhỏ rồi anh thì thầm bên tai cô :
- Sáng mai khi ngủ dậy anh sẽ tính sổ với con gái vì con bé đã chiếm mất phúc lợi của ba nó rồi .
Lệ Thu nghe Vũ Nguyên nói mà rất muốn phì cười nhưng vì cô đang ôm Vũ An nên chỉ đành cất giọng nói nhỏ :
- Thôi anh buông em ra rồi vào trong nằm ngủ với Vũ Khang có không thằng bé tỉnh dậy thấy anh ôm em thế này thì xấu hổ chết .
Mặc kệ lời cô nói Vũ Nguyên vẫn cứ nằm lì một tay còn luồn vào trong áo của cô mà sờ mó khiến Lệ Thu bị giật mình phải nói lời đe doạ :
- Anh có lấy tay ra khỏi người em không ?
Vũ Nguyên cố tình đưa lưỡi nếm nếm vành tai của Lệ Thu giọng đầy khiêu khích nói :
- Ai bảo em khi nãy đã cho anh được sờ thử nếm thử và biết được em ngọt ngào như một cây kẹo thì sao anh có thể tách khỏi em được bây giờ .
Bình thường khi ở nhà hai người họ nói chuyện không quá hai câu vậy mà giờ Lệ Thu lại không ngờ anh lại có thể nói ra những lời ngọt ngào dẫn dụ cô nếm thử tình ái nhưng hiện giờ hai người họ không thể tiến đến bước cuối cùng vì còn hai đứa nhỏ với lúc này Lệ Thu mới ý thức được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809766/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.