Nằm suy nghĩ vẩn vơ khiến cho đầu óc của Lệ Thu cũng mệt mỏi rồi cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay ? Trong phòng ngủ hình ảnh hai người lớn nằm ôm hai bạn nhỏ ngủ mới yên bình làm sao nhưng cuộc sống không bao giờ là dễ dàng và bình lặng giống như mặt hồ nước yên tĩnh mà dưới đáy hồ luôn có những dòng chảy ngầm có thể cuốn trôi đi tất cả .
Sáng sớm hôm sau khi những tia nắng đầu tiên chiếu vào trong phòng thì Vũ Khang và Vũ An đều dậy trước nằm chơi đùa với nhau mà Vũ Nguyên nghe thấy tiếng cười của hai con thì anh cũng tỉnh dậy nhìn qua thì Lệ Thu vẫn còn ngủ nói :
- Chúng ta sẽ rời giường thật nhẹ nhàng để cho cô ngủ thêm một lúc nữa hai con có chịu không ?.
Nhưng con gái lại không hợp tác với ba mà khua khua tay vào người Lệ Thu mà Lệ Thu đang ngủ ngon mắt vẫn nhắm tay thì vỗ vỗ vào người Vũ An miệng lầm bầm :
- Vũ An ngoan , để cô ngủ thêm một lúc nữa thôi có được không ?
Vũ Nguyên thấy cô muốn ngủ tiếp thì bế Vũ An rời giường rồi đưa hai bé đi ăn sáng ,đến khoảng tám giờ Lệ Thu uể oải mở mắt ra thấy phòng không có ai thì hơi lo lắng nhưng cô nghĩ có lẽ Vũ Nguyên đã đưa hai con của anh ra ngoài , sau khi gấp chăn và sắp xếp giường gọn gàng thì đi đánh răng .Khi Lệ Thu đang tính ra ngoài tìm ba bố con anh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809765/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.