Chương trước
Chương sau
Cô Ba cứ chu chéo làm náo loạn cả phòng khách đã vậy con gái của cô ấy cũng hùa theo mẹ đi qua ngồi sát bên cạnh Vũ Nguyên sáp sáp vào anh đổ thêm dầu vào lửa :

- Anh rể ,anh phải biết rằng nếu như không có gia đình em thì anh sẽ không gặp được chị Thanh Loan và lấy chị ấy làm vợ đâu , cả nhà em xem chị ấy như ruột thịt vậy mà giờ chị ấy vừa mất anh rể đã muốn phủi sạch quan hệ với nhà em sao ạ ? À mà còn hai đứa nhỏ nữa anh lỡ lòng để chúng thiếu vắng tình thương của mẹ sao ? Em là dì của bọn trẻ mà người đời vẫn nói :" Xẩy cha còn chú, xẩy mẹ bú dì " em cũng như là mẹ của hai đứa nhỏ nên anh thương tình giúp gia đình em vượt qua khó khăn này với cả em tình nguyện không chỉ làm thư kí cho anh ở công ty mà em sẽ đến nhà anh ở để phụ anh chăm sóc hai cháu nữa .

Cô Ba nghe thấy con gái nói thì gật gù đồng tình nói thêm :

- Đấy Vũ Nguyên cháu xem ,con gái cô chấp nhận hy sinh cả thanh xuân để ở bên cháu và hai đứa nhỏ, vậy cháu xem sắp xếp cho có tình không thì người ngoài họ cười cho đấy .

Vũ Nguyên cùng mẹ mình nghe hai mẹ con cô Ba nói mà máu trong người sôi sùng sục nhưng anh phải giữ hình tượng của mình chứ không thể nói này nói kia như hai mẹ con nhà kia mà hạ thấp nhân phẩm của mình. Anh hắng giọng đang chuẩn bị nói ra quyết định của mình thì Lệ Thu bế theo Vũ An đi vào phòng khách đưa cô bé cho con gái cô Ba bế ,con gái cô Ba cũng định lấy le đưa tay ra nhận lấy Vũ An nhưng cô ta cứ loay hoay chưa bế được hai giây thì Vũ An đã giãy dụa khóc thét lên đưa tay với đòi Lệ Thu bế .

Lệ Thu cũng đưa tay bế Vũ An trở lại trên tay mình rồi cô nhìn bác Phương gật đầu nói :

- Thưa bác và anh ,cháu xin phép bác có thể để cháu nói vài câu với cô Ba và chị gái đây được không ạ ?

Bác Phương nhìn Lệ Thu gật đầu đồng ý nên Lệ Thu liền đưa Vũ An cho Vũ Nguyên bế rồi hít một hơi thật sâu bắt đầu nói :

- Thưa cô Ba và chị đây ,nãy giờ cháu đứng ở trong và nghe những yêu cầu mà muốn anh Vũ Nguyên đáp ứng nhưng cháu nói thật sao hai người không ra ngân hàng mà đi cướp tiền cho nhanh chứ ở đây mà đòi hỏi .Cô Ba nói anh ấy phải có nghĩa vụ chu cấp cho gia đình cô như khi chị Thanh Loan còn sống vậy cháu muốn hỏi cô hai đứa con của chị ấy cô đã mua cho được cái kẹo nào chưa ạ ? Trước đây chị Thanh Loan hàng tháng đều có tiền chồng chị ấy đưa cho để mua sắm tiêu sài nhưng chị ấy nào dám vì phải để dành tiền đưa cho gia đình cô mà chị ấy có lần tâm sự với cháu cũng có nói từ bé ở nhà cô cũng không được lấy một bữa no còn phải làm việc nhà rồi đi làm thuê đưa tiền về cho cô nữa vậy cháu muốn hỏi chị ấy ngoài cái danh được gia đình cô nuôi ra thì chị ấy có được ngày nào hạnh phúc không ?

Còn chị nữa ,chị nói sẽ chăm sóc hai đứa con của anh chị ấy mà ngay cái việc bế một đứa trẻ chị bế còn ngược ngạo như vậy thì liệu ai dám giao con cho chị chăm sóc chứ ?



Cô Ba thấy Lệ Thu nói không kiêng nể gì mình vì bà ta dù gì là người lớn mà một con nhỏ ất ơ ở đâu dám nói mình như vậy thì đưa tay đập bàn rồi chỉ tay thẳng mặt Lệ Thu quát :

-Mày là ai mà dám ngồi đây nói này nói kia sài sể mẹ con tao như vậy hả. ?

Lệ Thu đưa ánh mắt sắc lẹm nhìn cô Ba nói :

- Tôi là ai không quan trọng nhưng tôi là người ở bên chị Thanh Loan từ lúc chị ấy bị ngã cầu thang rồi chính tôi là người đưa chị ấy vào bệnh viện và ở bên chị ấy những giây phút cuối cùng của cuộc đời chị ấy đấy , cô Ba đừng tưởng những gì cô đã làm với chị Thanh Loan ngày hôm ấy là không ai biết nhá . Ở trong nhà này có gắn camera khắp nơi nên chuyện xảy ra hôm ấy cô có cần tôi mở lại cho cô xem không ? Với chứng cứ ấy mà giao cho cho công an thì cô Ba sẽ không còn được thong dong đi kiếm trác trên nỗi đau của người khác như thế này đâu .

Cô Ba nghe Lệ Thu nói có bằng chứng sự việc xảy ra hôm ấy thì chột dạ bởi chính tay bà ta vì muốn lấy đi trang sức của cháu gái mà giằng co với Thanh Loan nên lỡ tay đẩy cháu mình ngã lăn từ trên cầu thang xuống đất nên cả người run lẩy bẩy không dám nói một lời nào mà vội lôi con gái rời khỏi nhà của cháu rể .

Sau khi hai mẹ con cô Ba đi rồi Vũ Nguyên và bác Phương đều nhìn Lệ Thu với ánh mắt muốn được nghe cô nói cho họ biết sự thật của chuyện này là như thế nào nên Lệ Thu uống một ngụm nước lấy lại bình tĩnh rồi nói :

- Thật ra chuyện camera trong nhà là không có đâu cháu chỉ là xem phim rồi bịa ra doạ mẹ con cô Ba mà thôi bởi khi chị Thanh Loan ngã cầu thang thì chẳng có ai chứng kiến sự việc nhưng khi cháu chạy ra đỡ chị thì chị có nói :" Nếu như chị có mệnh hề gì xin em hãy nói với anh Vũ Nguyên đừng truy cứu chuyện hôm nay giúp chị ."

Sau khi Lệ Thu nói xong thì Vũ Nguyên im lặng đứng lên đi về phòng của mình còn bác Phương thở dài nói :

- Thanh Loan đúng là một người thiện lương đến lúc biết mình không qua khỏi vẫn muốn tha thứ cho người hại mình .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.