Lúc hai người đón xe đi đến rạp chiếu phim, Chu Ninh Mục sờ túi mới đột nhiên ý thức được: “Hình như tôi quăng điện thoại ở đâu rồi.”
Hạ Vọng đội mũ bóng chày, đang ngồi cạnh cậu chơi Anipop, nghe vậy thì liếc cậu một cái: “Tối qua tôi hỏi điện thoại cậu đâu, cậu còn tức giận cơ.”
Chu Ninh Mục đang cố gắng nhớ xem mình vứt điện thoại nơi nào, không rảnh để ý lời trào phúng của Hạ Vọng, cậu ngẩng đầu suy nghĩ hồi lâu, nghe thấy Hạ Vọng phân tích bên tai: “Trưa qua gọi điện cho cậu, cậu còn nghe máy, chiều muộn một tí thì không gọi được nữa. Chiều qua cậu đi đâu?”
Chu Ninh Mục ngoan ngoãn khai báo: “Đi siêu thị một chuyến rồi về nhà.”
“Lúc lạc mất điện thoại còn pin hay không?” Hạ vọng thoát Anipop, mở bàn phím ấn hai số 11.
Chu Ninh Mục liếc nhìn màn hình điện thoại của hắn, lúc đó cậu tức giận nên cũng không nhớ rõ lắm: “Không nhớ.” cậu trả lời cũng như không.
Hạ Vọng lườm cậu một phát: “Cậu có ích chỗ nào chứ?” Theo sau là vài hồi chuông reo lên rồi bị cắt đứt.
“…” Chu Ninh Mục nhìn Hạ Vọng “Điện thoại của tôi bị người ta cầm đi rồi!”
Hạ Vọng gọi lại lần nữa, lần này chỉ reo một tiếng đã cúp, hắn chép miệng hai tiếng: “Xem ra không định trả cậu đâu, chuẩn bị mua điện thoại mới đi.”
Chu Ninh Mục nghĩ trong máy mình có rất nhiều hàng khủng, ví dụ như ảnh cậu chụp sau gáy người hói đầu, ảnh Hạ Vọng ghét bỏ vuốt tóc mình, còn có mấy tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/candy/279236/chuong-8.html