Buổi sáng Hạ Vọng thức dậy cảm thấy rất buồn bực, Chu Ninh Mục bị dì tóm được lúc đang trong toilet vật lộn với mái tóc mềm oặt sau khi ngủ một buổi tối của mình, hắn nghi ngờ tối hôm qua Chu Ninh Mục túm tóc mình ngủ, trên đầu hắn bây giờ xuất hiện một chỏm tóc, phun bao nhiêu keo định hình cũng không cứu vớt được.
Lúc Chu Ninh Mục gõ cửa, Hạ Vọng đang mang bộ mặt chán ghét nhìn chính mình trong gương, hắn quyết định thêm chút thời gian chỉnh tóc tai.
Chu Ninh Mục gõ cửa hai lần, nôn nóng: “Cậu xong chưa đó?”
“Làm gì?” Hạ Vọng cởi quần áo, “Muốn đi cầu thì vào ngồi bên ngoài đi.”
Chu Ninh Mục tiếp tục gõ cửa: “Tôi lừa dì, nói là hôm nay chín giờ thi tháng, cậu nhanh chút đi.”
Hạ Vọng lại tự ngắm mình trong gương một lát, cởi áo cánh mới phát hiện chỗ xương quai xanh bị cắn ra một vệt hồng, hắn cúi đầu đi đến mở cửa.
Chu Ninh Mục vội vàng muốn cứu vãn tiền mừng tuổi còn đang gửi ở chỗ mẹ mình thông qua tinh thần nghiêm túc học tập, kéo Hạ Vọng đi nhanh ra ngoài: “Nhanh lên nhanh lên, sao cậu chưa mặc quần áo nữa hả?”
Hạ Vọng kéo cậu: “Chờ một chút.” Kéo nửa ngày không thể thoát khỏi tay Chu Ninh Mục, hắn có hơi giận: “Chu Ninh Mục!”
Chu Ninh Mục kéo hắn đến trước tủ quần áo rồi mở ra, chuẩn bị tìm áo thun cho hắn, nghe thấy âm thanh nén giận của Hạ Vọng thì sửng sốt một lát, sau đó lại ấm ức Hạ Vọng tên quỷ hẹp hòi này cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/candy/279235/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.