Hạ Vọng chở Chu Ninh Mục về nhà đối phương, dì đã làm xong cơm nước để lại tờ giấy rồi rời đi, hai người cơm nước xong, tiện tay ném bát đũa ở đó rồi nằm co quắp trên sô pha phòng khách chơi game.
Hạ Vọng trong game bị Chu Ninh Mục giết ba lần có chút khó chịu, nghiêng người trên ghế nhìn người đang chơi đến hăng say kia, dường như nhớ ra chuyện gì đó: “Điện thoại của cậu đâu, tắt đi.”
Chu Ninh Mục ấn điều khiển đến mặt mày hớn hở, nghe vậy cũng không tiếp lời, ngón tay nhanh chóng ấn hai lần nhân vật của Hạ Vọng lại bị mình giết chết, Chu Ninh mục có chút sảng khoái, lại muốn chơi một trận.
Hạ Vọng nhìn chằm chằm màn hình một lát, tên Chu Ninh Mục này giết mình đến đỏ mắt rồi, đôi mắt lóe lên vẻ hưng phấn, hắn “Ê” một tiếng nỗ lực kéo lại lý trí của người này: “Điện thoại của cậu…” Hắn cao giọng hỏi Chu Ninh Mục.
Chu Ninh Mục bận rộn liếc hắn một cái: “Hả? Không biết bỏ đâu rồi.” Lại vội vàng chú ý vào màng hình.
Nhân vật trong game của Hạ Vọng từ bỏ chống cự, lần nữa bị Chu Ninh Mục một đao chém chết.
“…” Hạ vọng thả tay cầm xuống, âm trầm lại gần Chu Ninh Mục nở nụ cười: “Giết vui không?”
Chu Ninh Mục bị dọa sợ hết hồn, cả người run lên, cầm điều khiển mờ mịt quay đầu sang nhìn hắn: “Cái gì?” sau khi phản ứng lại thì giận dữ.
“Sao mà cậu chơi game thôi cũng thua?!!” Chu Ninh Mục hết sức giận, cảm giác đỉnh đầu mình bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/candy/279232/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.