Đại ca Cường hô to một tiếng, mấy tên côn đồ đang liều mạng lấy vật tư quay lại, dáng vẻ mờ mịt chẳng hiểu đang xảy ra chuyện gì, “Đều theo tao ra ngoài!”
Miệng hắn kéo lên một tia cười lạnh lùng, “Thực ra tao cũng muốn xem, người đến là ai…..”
Tĩnh Nhân và Bạch ngờ vực lái xe đến trước cửa siêu thị, nói là ngờ vực bởi vì hai người không thấy tấm bảng hiệu nào treo ở ngoài.
Xe chạy sang bên phải, chậm rãi dừng lại. Bạch rút chìa khóa xe, hai người cùng mở cửa bước xuống.
Cảnh tượng xung quanh siêu thị đều giống như những gì Bạch và Tĩnh Nhân thấy dọc đường, mới có một ngày mà cổng siêu thị đã bị phá nát, cửa sổ thủy tinh đều bị đập tan. Ở đằng xa có thể nhìn thấy quầy thu ngân đã hoàn toàn biến dạng, mà ở sâu bên trong lại bị bao trùm bởi bóng tối sâu thăm thẳm.
“Có động tĩnh!”
Bạch đưa tay ngăn lại Tĩnh Nhân đang đinh xông vào. Tĩnh Nhân nghe Bạch nói mới giật mình, chăm chú nhìn xung quanh, có mấy bóng người đang chậm rãi hiện ra từ trong bóng tối.
“Tang thi? Hay là người?” Tĩnh Nhân chạm tay xuống khẩu súng ở bên hông.
Bạch nheo mắt nhìn một lúc, đưa ra kết luận, “Là người.”
Tay Tĩnh Nhân chuẩn bị rút súng ra lại buông xuống.
Bọn họ từ từ đến gần, hình ảnh trong mắt Tĩnh Nhân cũng theo đó dần rõ hơn. Dẫn đầu nhóm người là một người đàn ông trung niên trông rất dữ tợn, phía sau chính là mấy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314841/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.