~ Editor: Bê
~ Beta: Bê
“A.”
Nam nhân đưa tay cản luồng ánh sáng chiếu tới, vừa mới tỉnh lại nên mắt khó tránh khỏi không quen ánh sáng. “Chúng ta đang đi đâu?” Hắn hỏi.
“Cô Tuyết Kiến nói lương thực của chúng ta sắp hết rồi, cần phải bổ sung, vì thế phải tìm xem gần đây có cửa hàng hay siêu thị gì không.” Âm thanh trả lời nghe thật trong trẻo dễ thương, một nữ sinh thanh tú khoảng chừng 17, 18 tuổi xuất hiện trước mặt hắn.
“Như vậy….” Nam nhân nhìn về phía Tuyết Kiến, đối phương khẳng định gật đầu, “Đúng vậy.”
Nam sinh duy nhất còn đang ngủ lầm bầm quay đi chỗ khác.
Nam nhân nhìn về phía trước, theo khúc ngoặt, bảng hiệu có chữ “Siêu thị bách hóa chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt.
…………………………………
“Siêu thị, siêu thị….. Quanh đây nơi nào có siêu thị…..”
Gian Đồng một bên tự lẩm bẩm một bên liên tục quan sát biển hiệu cửa hàng hai bên đường.
Một mình hắn đạp xe ở phía trước, Bạch và Tĩnh Nhân thì lại đạp xe song song phía sau. Rõ ràng vừa lúc nãy còn ồn ào kêu đói bụng, thế nhưng năng lượng so với người khác vẫn phải nói là dư thừa.
Một ngọn gió dịu êm khẽ vuốt qua khuôn mặt bọn họ.
Bạch lo lắng nhìn phía trước, ánh mắt mang theo tia dò xét, tựa hồ phát hiện cái gì.
“Làm sao vậy?” Tĩnh Nhân hỏi.
Dừng một lúc, Bạch mới trả lời: “Cậu không cảm thấy có chút kỳ quái sao?”
“Kỳ quái chỗ nào?”
“Nơi này đường phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314804/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.