Người phụ nữ ngẩng đầu lên, tóc trượt sang hai bên, lộ ra khuôn mặt thẫn thờ đến dại ra, con ngươi vẩn đục giật giật, tầm mắt dừng lại trên người Tĩnh Nhân. “Không sao rồi?” Thanh âm mang theo tia mờ mịt.
“Ừ, không sao rồi.” Tĩnh Nhân tâm can lập tức trùng xuống. Nhìn bộ dáng của cô, hẳn là tang thi đến quá hoảng sợ nên đã mất đi bản năng phán đoán.
“Tang thi đâu?” Người phụ nữ tựa hồ muốn nhìn xung quanh, thế nhưng tứ chi vẫn như người máy cứng ngắc, ngay cả động tác quay đầu cũng không làm được.
Tĩnh Nhân ngồi xuống: “Tang thi không còn nữa, đều bị tiêu diệt hết rồi, giờ cô đã an toàn rồi, không cần lo lắng.”
“Tang thi bị tiêu diệt rồi hả??….Tang thi đều chết hết…. Đều chết hết rồi… Tất cả đều chết hết rồi….” Cô hơi rũ đầu xuống, liên tục lầm bầm nhắc lại lời Tĩnh Nhân.
Bạch đứng cách chỗ Tĩnh Nhân đang nói chuyện một khoảng, cẩn thận dò xét căn phòng. Hắn phát hiện ngoại trừ sáu thi thể tang thi vừa bị bọn họ giải quyết, ngoài ra còn có hai thi thể nằm chắn ngang giữa căn phòng. Trong đó một thi thể có vẻ như là một người đàn ông trung niên, nói như vậy là bởi vì người đó đã bị mất đầu và tứ chi, chỉ còn có thể dựa vào phần thân mà phán đoán. Mà một thi thể khác thì đầy đủ, nhưng là một cô bé, nửa người dưới máu thịt be bét, bụng bị mổ toang, ruột cùng nội tạng theo đó lòi ra.
Hai người đều chết rất thê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314826/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.