Dì Mai cười khẩy: “Hứa ư? Đừng nói việc bám váy phụ nữ trở nên cao thượng như thế!”
Triệu Dương kiên trì giải thích: “Dì à, dì hiểu lầm rồi”.
Ánh mắt của dì Mai thoáng qua sự lạnh lùng: “Hiểu lầm sao? Cậu đừng cho rằng tôi không biết cậu nghĩ gì, mặt dày mày dạn quấn lấy Tiểu Linh là vì cái gì chứ? Còn không phải là gì gia sản nhà họ Tô sao?”
Triệu Dương biết dì Mai có thành kiến với anh, cho dù có giải thích thêm cũng không có tác dụng.
Anh hỏi thẳng: “Dì Mai, rốt cuộc dì muốn cháu làm gì mới thừa nhận cháu đây?”
Lần đầu tiên dì Mai cười với Triệu Dương: “Muốn tôi thừa nhận cậu sao? Được thôi, đơn giản”.
Nói xong bà ta lấy điện thoại ra: “Tôi là người thích nói thẳng, nhìn thấy chưa, tháng sau có một khoản vay ngân hàng ba mươi triệu tệ đến hạn phải trả, nếu như cậu có thể trả được khoản nợ này thì tôi sẽ cho phép cậu và Tiểu Linh qua lại!”
Triệu Dương gượng cười: “Cháu không có tiền”.
Dì Mai càng thêm khinh thường: “Không có tiền sao? Vậy cậu thề thốt với tôi làm gì, lại còn muốn tôi chấp nhận cậu. Tiểu Linh chấp nhận được cậu chứ tôi thì không!”
Triệu Dương cúi đầu không nói gì, cảm thấy trên người như đang bị một ngọn núi lớn đè xuống, vô cùng nặng nề khiến anh thở không ra hơi.
Lần trước mẹ của Thư Tình cũng y hệt như vậy, dùng một khoản tiền để ép anh rời xa cô ta.
Ngày hôm nay dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000692/chuong-231.html