Thấy Triệu Dương không nói gì, Từ Tam cũng hơi mất tự tin: "Anh Dương, anh sẽ không phản đối chứ?”
"Nước sông không phạm nước giếng, nhưng dù chúng ta buông tay, xảy ra chuyện gì thì chúng ta lại phải gánh chịu!"
Triệu Dương cười gượng, không phản đối nổi, mà cũng chẳng tán thành được.
Nếu được lựa chọn, anh không đồng ý dùng phương thức như thế để đối đầu với một người phụ nữ, đúng là nhục nhã, nhưng làm gì còn cách nào khác?
Anh muốn dựa vào bản lĩnh, dựa vào năng lực để thực hiện, nhưng người ta đâu cho anh cơ hội như vậy?
Tôn mập ỷ vào mối quan hệ với anh họ, diễu võ giương oai ở Đế Uyển, làm rối tung cả đội bảo vệ.
Dù Triệu Dương vào công ty chưa lâu lắm nhưng cũng giúp công ty cứu vãn được một khoản tổn thất kếch sù.
Ai ngờ chức vụ đội phó chưa làm được bao lâu, đã bị thứ bằng chứng giả dối mờ mịt của Tôn mập hãm hại, bị lật ngược thế cờ.
Trưởng phòng Khương thì sao?
Đổ lỗi cho người khác, lập bè lập phái, lợi dụng người khác, bắt nạt người mới, có chỗ nào giống tư cách một lãnh đạo không?
Nên chuyện hôm nay của cô ta, cũng là do cô ta gánh, không đổ tội cho người khác được!
Sắp xếp xong xuôi.
Từ Tam đến văn phòng công ty quản lý tòa nhà, nhìn chằm chằm Tôn Vệ Đông để ngăn không phát sinh chuyện gì.
Triệu Dương đưa Tiểu Ngũ chạy vội đến nhà trưởng phòng Khương.
Tiểu Ngũ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000684/chuong-228.html