Triệu Dương vừa trở về Đế Uyển, Tôn mập đã bắt đầu thừa cơ hãm hại anh.
Từ Tam và Tiểu Ngũ bị buộc ngưng làm việc, tất cả lý do đều là những giả dối vô căn cứ.
Giờ không phục cũng vô ích. Tôn mập lên nắm quyền, nên hoàn toàn chẳng cần lý do chính đáng nào cả.
Tên đàn em ra thông báo bắt đầu diễu võ giương oai.
Hắn nhìn Triệu Dương chằm chằm: "Nhìn cái gì, không phục à?"
Từ Tam siết chặt tay: "Ông đây nhìn mày thấy ngứa mắt, muốn đánh nhau không?"
Tên đàn em chỉ toét miệng cười: "Xem mày ngạo mạn thế nào, mày giỏi động vào tao xem, mai cho mày nghỉ việc luôn!"
Từ Tam chửi một câu thô tục, định ra tay nhưng bị Triệu Dương kéo lại.
Tên đàn em điên cuồng vỗ vai Triệu Dương một cái: "Được lắm, xem ra mày còn có mắt nhìn, biết rõ thân phận!"
Triệu Dương cố đè nén cảm giác tức giận trong lòng, nếu là trước đây, bàn tay tên này có mười ngón, anh sẽ bẻ gãy đến tám ngón.
Nhưng bây giờ, anh chỉ hít sâu một hơi rồi trở về trạng thái trấn tĩnh bình thường. Người có lập trường vững như anh, sẽ không để ra tay nóng vội như hồi trước nữa.
Tên đàn em càng đắc ý: "Đội trưởng Tôn nói mấy ngày nữa sẽ cân nhắc cho tao lên chức đội phó, nếu biểu hiện tốt, thì tao sẽ giao cho mày phụ trách việc quản lý kho hàng".
Triệu Dương đưa một bao thuốc lá: “Vậy thì tốt rồi, tôi sẽ quay lại nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000681/chuong-227.html