Triệu Dương cười ha ha và nói: “Tôi đi rửa bát trước”.
Tô Linh cười khẩy: "Triệu Dương, anh đừng có giở trò này với tôi! Tối nay thì thôi vậy, muộn quá rồi, tránh trường hợp anh lại nói tôi khó tính, nhưng sáng mai đừng để tôi nhìn thấy mặt anh!"
Nói xong cô quay lưng bỏ đi.
Triệu Dương thở phào nhẹ nhõm, tuy giọng điệu của cô vẫn kiên quyết như cũ, nhưng có thể nghe ra cô đang tìm một cái cớ, sáng sớm hôm sau, tám mươi đến chín mươi phần trăm là cô sẽ không nhắc đến chuyện này nữa.
Cuối cùng anh cũng đã vượt qua “bài kiểm tra”, thu dọn mọi thứ xong xuôi, anh nằm trên giường lại bắt đầu trằn trọc suy nghĩ.
Trước kia anh chưa bao giờ để ý cái tên Ngụy Đông Minh, hắn chỉ là người giàu có quyền thế, không có chút quan hệ nào với Tô Linh, là do một mình dì Mai bày mưu tính kế, với tính cách ương ngạnh của Tô Linh thì hai người bọn họ ở bên nhau được mới là chuyện kỳ lạ.
Nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một tên Từ Hoa Dương, khiến Triệu Dương bỗng dưng đau đầu suy nghĩ.
Tối nay Tô Linh khóc rất thảm thương, có lẽ là rất căm ghét chuyện năm đó hắn phụ bạc cô, nhưng đó chẳng phải là một tình yêu sâu đậm sao?
Hơn nữa nghe những lời nói và hành động của hắn, có lẽ hắn là một người đàn ông ưu tú và tự phụ, một người đàn ông như vậy, chịu thua thiệt trước một người phụ nữ, nhất định sẽ không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000536/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.