Triệu Dương không nói gì, cũng không biết phải nói gì.
Sau nửa tháng chung sống ngắn ngủi, anh nhận ra anh đã thích người phụ nữ này.
Nhưng lúc này, áp lực từ phía nhà họ Tô và sự giỏi giang của Tô Linh đã nhắc nhở anh khoảng cách giữa hai người quá lớn.
Anh phải cố gắng hơn để ngày càng trở nên xuất sắc, như vậy mới có thể thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
Triệu Dương cũng không phải chưa từng nghĩ đến, bên cạnh sẽ xuất hiện tình địch mạnh.
Nhưng hôm nay Tô Linh giấu anh đi gặp đối phương, lại nhận quà có ý bày tỏ tình cảm từ bạn trai cũ, vậy anh còn cố gắng để làm gì?
Tô Linh bỗng nói: “Triệu Dương, tôi nghĩ hai chúng ta thật sự không có tiếng nói chung. Nếu anh không tin tôi thì chúng ta cứ đường ai nấy đi, như vậy đều tốt cho cả hai”.
Vốn dĩ chỉ là một câu nói giận dỗi nhưng lọt vào tai người có lòng lại trở thành ý khác.
Triệu Dương khựng lại, hai hàng lông mày chợt nhíu chặt.
Một lúc sau, anh bình tĩnh nói: “Được, sáng mai tôi có thời gian!”
Cửa phòng ngủ đóng lại, phòng khách trở lại dáng vẻ lặng yên của nó.
Tô Linh ngây ngốc tại chỗ, cô đã muốn nói câu này vô số lần nhưng khi thật sự nói ra, lại không thoải mái như trong tưởng tượng, ngược lại cảm thấy sự mất mát không thể che giấu.
Cô nhìn cửa phòng đóng chặt trước mắt, tâm trạng tồi tệ không nói nên lời. Cái tên đáng chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000532/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.