Triệu Dương cân nhắc một lúc rồi mới nói với Từ Tam: “Lát nữa tôi đi với Tiểu Ngũ, cậu ở nhà nhé”.
Tiểu Ngũ vội lắc đầu: “Anh Dương, không sao, em có thể tự đi một mình được. Hôm qua anh bị thương vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi đi”.
Triệu Dương vỗ vai cậu ta: “Là anh em thì đừng nói mấy lời khách sáo đó, nếu hôm qua không phải vì tôi thì cậu cũng sẽ không bị Cửu Xử để ý, lúc này tôi đâu thể nào bỏ mặc cậu được?”
Tiểu Ngũ cảm động đỏ hoe cả mắt, lại không biết nói gì cho phải.
Mặc dù cơ thể cậu ta rất cường tráng nhưng tính cách lại là một người đam mê khoa học kĩ thuật điển hình, bình thường cũng rất ít khi giao tiếp với người khác.
Chính vì chuyện này mà trước kia vẫn thường bị người trong phòng an ninh bắt nạt, lại bị đám người Tôn mập chèn ép. Thế nên lúc đầu được đưa đến chỗ Triệu Dương, cậu ta chẳng có mong đợi gì.
Lần này cũng thật lòng xem Triệu Dương và Từ Tam là anh em, nếu không tối hôm qua cậu ta cũng sẽ không mạo hiểm.
Mặc dù ngành hacker này thường giấu mặt nhưng mỗi người đều có thao tác thói quen của riêng mình, đặc biệt như những người đăng kí ở bộ phận có liên quan giống cậu ta. Một khi đã ra tay thì xác suất bị phát hiện rất cao.
Nhưng tối hôm qua, lúc Triệu Dương gọi điện thoại đến, cậu ta hoàn toàn không nghĩ đến mấy điều đó.
Bây giờ xem ra làm bạn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000470/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.