Tô Linh phá vỡ sự im lặng trước: “Nói đi!”
Triệu Dương ngây ra một lúc: “Hả?”
Thấy hai mắt Tô Linh trở nên lạnh lùng đáng sợ, anh mới vội vàng giải thích: “Vừa nãy tôi và cô ấy thật sự không có gì đâu, cô ấy nói đến thay ca, tôi không biết trước, vừa rồi chỉ là xử lý vết thương mà thôi”.
Tô Linh vốn còn hơi giận, nhưng trông thấy bộ dạng cuống cuồng của Triệu Dương thì không nhịn được cười.
Vừa nãy còn ở bên ngoài ra oai, cầm xà beng đập nát toàn bộ kính cường lực cả của câu lạc bộ De-Royale, sao ở trước mặt mình thì lại như chuột thấy mèo vậy?
Cô cố nén sự đắc ý trong lòng, giả bộ không vui hỏi: “Hết rồi à?”
Triệu Dương cẩn thận suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hết rồi, hết thật đó, cô ấy còn dặn tôi uống thuốc đúng giờ, không nói chuyện gì khác!”
Tô Linh khá hài lòng với thái độ của Triệu Dương, nhưng ngoài miệng vẫn giả ngốc: “Ai hỏi anh cái này? Cô ta là bác sĩ, khám bệnh cho anh là điều hiển nhiên, anh giải thích điều này với tôi để làm gì? Chẳng liên quan đến tôi”.
Đầu của Triệu Dương nổ tung mất, không phải cô bảo tôi nói hả?
Nhưng anh cũng không dám nói thẳng, vội hỏi: “Vậy cô hỏi cái gì?”
Tô Linh nhắc lại: “Lần trước anh ra ngoài uống rượu với ai?”
Triệu Dương ngây người, tối nay lắm chuyện phiền phức quá, anh cũng suýt nữa quên mất việc này, không ngờ Tô Linh vẫn còn nhớ.
Bởi vì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000468/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.