Lời này của Tần Úc vừa nói ra. Cố Thành An không nói nên lời, hắn không muốn Tần Úc đau lòng. Hắn trầm mặc một lúc, sờ sờ lên mặt của Tần Úc. 
Cố Thành An nhìn thật sâu vào mắt của Tần Úc "Thầy Tần, anh thật sự biết mình sai rồi, anh thề với em, tuyệt sẽ không bao giờ tái phạm nữa." 
Tần Úc trong lòng đang cảm thấy thương tâm khổ sở, nghe lời này làm tâm của y mềm nhũn ra. 
Y trừng mắt nhìn Cố Thành An, bỏ tay hắn ra bước vào phòng. 
Cố Thành An không dám lên tiếng, chỉ cẩn thận đi theo phía sau. 
Hắn nhìn quanh phòng, thấy rất nhiều đồ vật đã được thêm vào trong, kế bên phòng ngủ của họ, và thậm chí phòng ban đầu dành cho khách đã được thay đổi thành phòng dành cho em bé. 
Chiếc nôi nhỏ nhắn, xinh xắn được đặt cạnh cửa sổ, trang trí thêm nhiều phụ kiện xinh xắn, giấy dán tường sử dụng gam màu vàng ấm áp, tươi sáng để dù là bé trai hay bé gái cũng không quá bất nhất. 
Tất cả đồ đạc trong phòng đều được mua với kiểu dáng góc tù. Dù vậy, những nới có góc nhọn đều được phủ một lớp bọt biển dày. 
Tần Úc nhận thấy Cố Thành An đang xem phòng của trẻ con nên dừng lại đứng bên cạnh. 
Tần Úc ôm cánh tay, dựa vào khung cửa, nghiêng đầu nói với Cố Thành An: "Căn phòng này lẽ ra chúng ta cùng nhau sắp xếp." 
Những lời này thật sự như sát muối vào lòng CỐ Thành An, nhưng Tần Úc không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-thuy-lau-dai-tien-dac-nhat-abo/3087950/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.