Tần Úc hiếm khi lộ ra vẻ yếu đuối mềm yếu như thế này, Cố Thành An nhất thời ngẩn ra không biết làm sao. 
Nhưng nghĩ rằng y đã xa cách Alpha của mình quá lâu, lại còn đang mang thai một đứa trẻ, tựa hồ hết thảy mọi thứ đều thông suốt. 
Cố Thành An lập tức đứng dậy ôm Tần Úc vào lòng. 
Hắn hôn nhẹ lên môi của Tần Úc, "Anh về rồi đây, anh đang ở đây." 
Tần Úc dùng sức nắm chắc tay của hắn, dưới màn đêm càng lộ ra vẻ mong manh yếu ớt. 
"Trong một khoảnh khắc, tôi đã nghĩ rằng chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa." 
Cố Thành An nhẹ nhàng xoa xoa vai y, làm một cử chỉ bảo hộ ôm y vào lòng. 
"Xin lỗi, là anh sai rồi. Anh tự chủ trương, không quan tâm đến cảm xúc của em." 
Tần Úc giơ tay hắn lên dùng sức cắn một cái. 
“Dù nhận sai, tôi cũng không tha thứ cho anh ..." 
Cố Thành An khẽ "ưhm" một tiếng, nhưng để cho y bớt giận nên hắn không dám rên đau. 
Hắn sợ Tần Úc đứng lâu sẽ không thoải mái nên ôm y ngồi trên sô pha. 
Cố Thành An ôm Tần Úc vào lòng, vỗ nhẹ vào lưng y. "Nếu em không tha thứ thì cũng không sao. Không tha thứ thì không tha thứ." 
Tần Úc thấy hắn nhận lỗi như vậy, liền cũng không tức giận nữa. 
Y dùng đầu đánh mạnh vào ngực Cố Thành An, "Sáng sớm mai tôi sẽ đuổi anh ra ngoài ..." 
Cố Thành An cười đắc ý, nhẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-thuy-lau-dai-tien-dac-nhat-abo/3087948/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.