Edit: Tammie
Beta: Patee (-3-)
Lúc ăn cơm chiều, hắn lại gặp phải Hạ Chí Anh ở căng tin, y ngồi ở bên cạnh cửa sổ. Thanh niên hai mươi tuổi, thoạt nhìn còn có chút trẻ con, thực ra đàn ông hai mươi cũng không tính là thành thục, nhưng Hạ Chí Anh lại có vể ngây ngô đơn thuần.
“Chú Lục.” Nhìn thấy Lục Phi bưng một khay thật nhiều đồ ăn, Hạ Chí Anh có chút vui vẻ chào hỏi với hắn: “Ăn cùng nhau ha?”
“Ách…” Lục Phi có chút khó khăn nhìn y, lại nhìn Mạc Vân đang cách đó không xa vừa tìm được chỗ trống ngồi xuống: “Tôi… tôi và cậu ấy cùng ăn.”
“….Ồ.” Tính trẻ con vừa mới triển lộ lại nhanh chóng thu vể, cúi thấp đầu: “Vậy chú đi đi.”
“Thật ngại quá.” Lục Phi áy náy nói.
“không sao.” Hạ Chí Anh mấp máy đôi môi trên mỏng dưới dày, khi Lục Phi chớp mắt lướt qua vai y, liền gọi hắn lại: “Lục Phi.”
Hửm?
Sao lại không kêu “chú” nữa?
Lục Phi buồn bực cúi đầu nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của Hạ Chí Anh: “Có… có cái gì muốn nói với tôi sao?”
“Tôi…” Hạ Chí Anh có sức nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: “Thực ra, tôi…”
“Lục Phi.” Mạc Vân đột nhiên đi e4c về phía bọn, Hạ Chí Anh lập tức ngừng lời, môi mím lại thành một đường thẳng, theo hướng Lục Phi nhìn vể phía Mạc Vân.
Mạc Vân và Hạ Chí Anh chào hỏi: “Xin chào, Hạ tổng giám.”
“Ừ.” Hạ Chí Anh chỉ đơn giản gật đầu một cái rồi đưa mặt xoay sang chỗ khác, vẻ mặt tựa hồ có chút không vui.
“Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-tong-giam-bat-nguoi/595150/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.