Dương Sóc bị mẹ Dương áp giải đi coi mắt, vừa khéo là nhà hàng chỗ Trần Mặc làm việc, thế nhưng những cô gái ngồi đối diện liên tiếp đổi, khiến cho toàn bộ nhân viên nhà hàng đều biết anh cả.
“Xin hỏi anh Dương làm gì?”
“Cảnh sát?”
“Ờ? Vậy chắc mệt lắm ha?”
“Ừ, bất cẩn cái là thăng.”
Phì…
Mẹ Dương chẳng tức nổi, cấu véo cánh tay và thắt lưng Dương Sóc một cái tím bầm: “Mẹ cho mình thăng này, mẹ cho mày thăng này, mẹ đánh cho mày thăng luôn đây!”
Dương Sóc né tránh: “Ôi, mẹ yêu quý, chuyện của con mẹ đừng quan tâm nữa, chuyện gì tới sẽ tới, cái không tới có cầu cũng không được mà.”
“Cầu không được hả? Hả?” Mẹ Dương méo xệch mồm: “Mày kiếm được thằng đàn ông cơ mà, kiếm phụ nữ có khó gì hả? Còn cầu không được ư? Đó là một thằng con trai, mày ngủ thế nào với nó, cũng không sinh ra được!”
Dương Sóc đau đầu ghê gớm, mẹ Dương đã quyết tâm muốn chia cách hai người, nhưng lại không dám kịch liệt quá, cho nên chỉ có thể tiến hành dần dần. Nhưng mà thằng này không chịu thúc tiến, dù nói sao cũng không được, có giới thiệu cho mấy cô gái tốt thì đều bị nói là một mai người ta sẽ chết, thế là chạy sạch… Dù là ai cũng không muốn chờ đợi một ngày nào đó làm quả phụ.
Bên này không xuôi, chỉ có thể đổi bên khác ra tay.
Mẹ Dương buộc Dương Minh tra xét số điện thoại chỗ Trần Mặc làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-quay/2155896/chuong-55.html