Trần Mặc đi ra ngoài với bạn, vừa đi là mất dấu cả buổi.
Dương Sóc liên tục gọi điện cho cậu, nhưng cuối cùng không có ai nhận máy.
Khi Tần Việt nhận được điện thoại của Dương Sóc thì giọng Dương Sóc đã vô cùng căng thẳng: “Tần Việt, không tìm thấy Trần Mặc.”
Tần Việt cau mày.
Cái người tên Vương Đại Liễu này y cũng vừa mới biết, vốn còn cho rằng đã cho người theo dõi hắn ta thì sẽ bớt sơ suất đi, ai dè tên kia còn từng gặp Dương Sóc và Trần Mặc, Không tìm thấy Trần Mặc, vậy tám chín phần mười là rơi vào tay Vương Đại Liễu rồi.
Dương Sóc và Tần Việt hai người lái ô tô tới khách sạn chỗ Trần Mặc làm việc, cẩn thận hỏi cô lễ tân, biết rằng Trần Mặc đi vào lúc nghỉ trưa, bị một người tự xưng là Cột gọi ra ngoài, nói là bạn đã lâu không gặp. Mà Trần Mặc thấy người kia cũng chủ động chào hỏi, cho nên có thể thấy là hai người quen nhau.
Tần Việt chìa thẻ cảnh sát ra, sau đó yêu cầu phối hợp giao băng ghi hình ra.
Bên trong băng ghi hình, người đàn ông chào hỏi Trần Mặc, chính là Vương Đại Liễu, chủ cho thuê nhà đầu tiên khi Trần Mặc đặt chân tới Bắc Kinh, người đàn ông bán lẻ đĩa *** cho Trần Mặc.
Dương Sóc xem được một lúc, lúc Trần Mặc bị gọi ra ngoài, là lúc anh đang ăn ở quán lão Kiều… Tiếp đó nhận được điện thoại của Đại Lưu, trước sau không quá năm phút đồng hồ… Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-quay/2155895/chuong-56.html