Cơm nước xong, hai người chụm đầu lại một chỗ líu ríu, Quỳ Hoằng Hòa bưng chén đĩa đi rửa, rửa xong đi ra mới phát hiện phòng khách chỉ còn lại mình Hạ Khải Minh.
“Người kia đâu?” Quý Hoằng Hòa nhìn trái nhìn phải.
Hạ Khải Minh vươn tay cầm lấy bàn tay lạnh lẽo bởi vừa rửa bát của Quý Hoằng Hòa, kéo lại cạnh mình. “Về rồi, nói cậu ta cứ nghiên cứu kỹ càng cái đã.”
Quý Hoằng Hòa tựa vào vai Hạ Khải Minh, híp mắt. “Anh đúng là đồ xấu xa? Cảnh sát Dương đã trở lại đường ngay nẻo chính không tốt sao? Anh đừng túm người ta quay lại con đường này?”
Hạ Khải Minh cười hì hì. “Ầy ya, nếu như không kéo người lại thì không phải em cả đời phải gọi cảnh sát Dương sao? Đúng rồi, sau lưng sẽ gọi là: người đó, người kia…”
Quý Hoằng Hòa không thể nhịn nổi, bật cười thành tiếng.
Hạ Khải Minh nhìn nếp nhăn khi cười trên khuôn mặt vốn dĩ luôn lạnh lẽo từ trước đến nay của Quý Hoằng Hòa, không khỏi bắt đầu động tình, bàn tay dán trên lưng Quý Hoằng Hòa bắt đầu xấu tính chui vào trong quần áo.
Quý Hoằng Hòa hơi nhíu mày nhưng không ngăn cản, chỉ là nhẹ nhàng xê dịch thân thể, càng làm Hạ Khải Minh dễ dàng ‘phi lễ’.
Hạ Khải Minh quả thực có chút thụ sủng nhược kinh, vốn dĩ loại chuyện này từ trước đến nay Quý Hoằng Hòa luôn bị động, chưa từng có có việc chủ động yêu cầu bao giờ.
Thế nhưng ngày hôm nay…
Hạ Khải Minh có được sự cổ vũ, ngón tay không nhịn được bắt đầu lần từ thắt lưng người nào đó xuống dưới.
Quý Hoằng Hòa nhắm mắt lại, lười biếng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-quay/2155889/chuong-62-63.html