“Anh Dương này, tôi có một tin tốt và một tin xấu, cậu muốn biết tin nào trước?” Hạ Khải Minh mang theo “vợ” và con gái từ nhà mẹ mình trở về, vừa lên lầu đã chạy như bay sang gõ cửa nhà Dương Sóc.
Người mở cửa chính là mẹ Dương, đằng sau là Dương Sóc.
“Tin tốt tin xấu gì thế?” Gần đây mẹ Dương nhận ra chỉ cần con mình vui vẻ thì bà cũng vui lây. Thời gian trước bà luôn tìm mẹ Hạ tâm sự, nhìn mẹ Hạ dáng vẻ nhà cửa hòa thuận êm ấm, bà cũng ước ao lắm.
Mẹ Hạ liên tiếp nói với mẹ Dương về việc mở lòng phóng khoáng một chút, con cháu tự có phúc của con cháu.
Mẹ Dương về nhà nhắc lại với bạn già nhà mình.
Ba Dương vừa hút thuốc vừa đọc báo, thầm nói mỗi ngày cũng chỉ có mỗi mình bà tích cực chút. Tuy rằng Dương Sóc nói thích một cậu thanh niên cũng đả kích rất lớn tới ba Dương, nhưng tốt xấu gì ba Dương cũng đã từng vào Nam ra Bắc gặp qua vô số người, tâm trạng so với mẹ Dương có chút bình thản hơn.
Hạ Khải Minh vỗ mạnh bả vai Dương Sóc. “Đồng chí, Trần Mặc rời khỏi tiệm cơm mất rồi.”
“Hả? Vì sao? Giờ cậu bé đó ở đâu?” Dương Sóc còn chưa kịp sốt ruột mà mẹ Hạ đã mặt nhăn mày nhó, bà sợ lỡ như Trần Mặc lại biến mất, thằng hai nhà bà không phải sẽ gấp chết đi được sao?
Hạ Khải Minh vừa thấy mẹ Dương cũng sốt ruột thì vội nói: “Ai nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-quay/2155883/chuong-69.html