Thái Mãn Tâm – Hiện tại tiếp diễn
Tất cả đều bị dòng chảy của thời gian cuốn trôi, vĩnh viễn chỉ có thể tồn tại trong tưởng tượng của cô.
Tề Dực sắp quay lại Đồng Cảng, Thái Mãn Tâm đến bến xe đường dài chờ anh. Hà Thiên Vĩ rất bất mãn vì điều đó, không khỏi cằn nhằn: “Anh ta là đàn ông, có tay có chân, mang vài quyển tài liệu tham khảo về, chẳng lẽ không vác nổi sao? Cho dù không vác nổi thì lẽ nào phải cần em vác giúp anh ta sao? Em chờ anh ta ở đây không được sao?”.
“Em cũng muốn đi!”. Đào Đào chạy theo: “Dĩ nhiên là chúng tôi hy vọng sớm được gặp anh Tề, anh ghen à?”.
“Tôi không thèm ghen!”. Hà Thiên Vĩ nhấn mạnh: “Không có chuyện của đồ đào lông nhà cô”.
“Mình chị đi là được rồi”. Thái Mãn Tâm vỗ vai Đào Đào: “Có một số chuyện riêng liên quan đến một người bạn chị muốn hỏi anh ấy”.
“Không phải là cái chị Tiểu Kha đã đến đây hai hôm trước chứ?”. Đào Đào nháy mắt: “Người ta có bạn trai rồi. Chị Mãn Tâm, chị cũng đang ghen sao?”.
“Em tưởng tượng quá phong phú rồi đấy”. Thái Mãn Tâm bật cười: “Xin lỗi, thật sự lần này không thể đưa em đi cùng”.
Tề Dực bước ra bến xe, nhìn thấy Thái Mãn Tâm đang đứng chờ bên đường. Cô yên lặng đứng dưới gốc cây gừa, trên chiếc váy liền màu trắng là những vệt sáng loang lổ, khẽ mỉm cười, có một cảm giác xa cách, lạ lẫm.
Hai người đi về phía cảng.
“Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-phong-nhung-nho/2251740/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.