🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thái Mãn Tâm – Quá khứ tiếp diễn



Lúc này đây em chỉ muốn có được trái tim chân thành của anh. Yêu cầu này có được coi là quá nhiều không?



Thái Mãn Tâm ngồi sau xe máy của Giang Hải, những căn nhà màu trắng thấp bé bên cạnh con đường chật hẹp nhanh chóng bị bỏ lại ở phía sau, giống như chú hải âu dang cánh bay. Anh đưa cô đi uống chè mát và ăn thạch do chính những người già trong vùng làm. Còn có nước cốt dừa tươi ngon ở bên đường, cùi dừa trắng muốt được xay nhuyễn, pha thêm nước dừa và sữa bò, vừa thơm vừa mát.



Giang Hải ném một vài dụng cụ lên ca nô, sau đó giơ tay kéo Thái Mãn Tâm lên: “Buộc chặt dây an toàn, mang theo hộ chiếu, chúng ta xuất phát!”.



“Vì sao phải mang hộ chiếu?”.



“Đi từ bên này, hai tiếng là sẽ đến Việt Nam”.



Thái Mãn Tâm bật cười. Giang Hải phóng ca nô như bay. Cô bám chặt vào tay anh. Giang Hải nắm tay cô, không nói lời nào.



Cây cối mọc um tùm trong tiết trời oi bức ẩm ướt. Con đường nhỏ mà lần trước Giang Hải đi qua giờ đã bị dây leo và cành lá mọc rậm rì che phủ: “Vì sao không có ai sống trên hòn đảo này?”. Thái Mãn Tâm hỏi.



“Đã từng có vài đề án khai thác, nhưng vì không thể cân bằng được lợi ích của các bên nên cứ bị gác lại”. Giang Hải nói: “Còn người trong vùng chỉ lúc đánh cá mới thỉnh thoảng đến nghỉ chân, bởi vì người ta đồn là sống ở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-phong-nhung-nho/2251704/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Căn Phòng Nhung Nhớ
Chương 12: Nếu em rời xa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.