Tay theo áo ngực áo cưới sờ vào phía trong, hắn xé mở những chỗ vải ren bị hắn liếm ướt đó, ngón tay miễn cưỡng nhét vào bên trong cúp ngực, đem ngực nhũ ve nắn đến biến hình.
Nhũ thịt tràn ra ngoài, hắn ngậm lấy khẽ cắn: “Chị.”
Niệm Đệ ôm lấy gáy hắn, gật đầu đáp ứng hắn.
Hắn ôm eo cô, quỳ gối trên giường kéo cô hướng lên trên đầu giường, đối với áo cưới tầng tầng lớp lớp kia cơ hồ là xé rách lung tung, không có biện pháp.
Gấp đến độ trên trán thấm ra mồ hôi.
Sắc mặt Niệm Đệ đỏ lên, ghé vào đầu giường.
Hắn tìm được một cái cơ quan, áo ngực xương cá bằng lua ở sau lưng phức tạp nan giải, hắn cởi bỏ nơ con bướm, rút ra dải lụa một chút lại một chút, hạ thân đâm ở trên làn váy tuyết trắng của cô, cọ tới cọ lui đỡ thèm.
Hắn oán giận: “Chị không thương em chút nào.”
Niệm Đệ không nhịn được bật cười.
Hơn nửa ngày mới cởi bỏ được áo ngực, chỉ còn một tầng ren trong suốt bên trong váy, lại cần cởi bỏ váy, lại là một tầng một tầng, phức tạp đến cực điểm.
Cô vặn eo quay đầu lại nhìn hắn, cổ áo trong váy lộ ra hai luồng tuyết trắng, vải sa nửa trong suốt lộ ra đầu vú hồng hồng, hai viên anh đào đã đứng thẳng lên.
Cô hàm chứa ý cười, hắn đối diện với ánh mắt cô, tức khắc nóng bỏng giống như bật lửa.
Đầu óc Diệu Tổ đột nhiên sáng ngời, ngay sau đó, duỗi tay liền xé rách tầng ren hơi mỏng kia.
Niệm Đệ lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nhi-tieu-thanh-diem/730425/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.