Một ngày kết hôn đó, Thạch Đầu làm hoa đồng chạy ra chạy vào, chiếu cố Niệm Đệ cùng Diệu Tổ, nghiễm nhiên trở thành người bận nhất toàn trường.
Quy mô hôn lễ không lớn, đều là những nhân vật quan trọng trong vòng xã giao không thể không mời, Thạch Đầu lại không có nửa điểm khiếp sợ, đối với các loại ánh mắt đều làm như không thấy.
Niệm Đệ tự nhiên càng không để bụng. Cô dâu chính là từ trong bùn bò ra, không có nửa điểm quan tâm đến phú quý, vô dục tắc cương.
Lão Tôn đã không còn một xu dính túi, góa bụa khốn cùng, bị Diệu Tổ ném về căn nhà rách nát ở quê. Không có bố nâng tay, một mình cô cầm hoa, đi dọc theo thảm đỏ từng bước, từng bước một, phảng phát như khoác lên một tầng ánh sáng.
Cô chỉ nhìn Diệu Tổ.
Toàn trường chỉ có Diệu Tổ khẩn trương. Hắn động tay vào cổ áo vài lần, như là không thở nổi, bị Thạch Đầu mắt lạnh nhìn chằm chằm, hắn mới trấn định xuống, cầm chặt tay Niệm Đệ.
Trịnh trọng nói ra lời thề cả cuộc đời này không rời không bỏ, bọn họ nhẹ nhàng hôn môi lẫn nhau ở trước mặt mọi người, Thạch Đầu mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hôn lễ ngắn ngủi nhẹ nhàng, trước khi kết thúc, Niệm Đệ cầm hoa cưới ném ra phía sau lưng.
Cô còn chưa xoay người đã nghe được tiếng cười to của Hi Đệ.
Hi Đệ đẩy mọi người ra, đuổi sát mạnh mẽ cướp đoạt, trở thành người thắng, bộ dáng giơ bó hoa lên cao cao kia, giống như đang giơ cúp.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nhi-tieu-thanh-diem/730424/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.