Lão Tôn nổi trận lôi đình.
"Lại là một cái nuôi tốn tiền! Sinh con gái à! Bụng mày có phải cũng giống kỹ nữ như mẹ mày không hả! Đúng là không biết cố gắng! Đồ đê tiện!"
Ông ta chửi mắng giống như phát điên rồi, đùng đùng đòi vọt vào bên trong, Hi Đệ bắt lấy ông ta, nhưng người nhỏ sức lực cũng bé, bị ông ta dùng một chân đá sang một bên, trên đùi đau nhức.
Con bé cố gắng bò dậy đi kéo lão Tôn, lôi kéo quần áo cũng không ngăn được ông ta, bị ông ta kéo cùng vào phòng.
Trong phòng mùi tanh nồng nặc, sợ làm bẩn giường, Niệm Đệ nằm ở đống cỏ khô. Cô vừa mới sinh con xong, đau đớn giống như bị nghiền nát, dưới thân đều là máu cùng nước ối. Cô để trần hai cái đùi, hạ thân cũng không có cái chăn che lại, ngay cả nhau thai còn chưa lấy ra.
Cô cảm thấy chính mình giống như một con gia súc vậy.
Chủ nhân vọt vào, cướp đoạt đứa trẻ vừa mới sinh ra trong lòng ngực cô, ngược lại bước đi, lột ra đứa trẻ còn dính máu tươi đầm đìa, xem hạ thể của nó, kiểm tra thực hư xem nó là con gái hay con trai.
Đứa trẻ khóc ầm ĩ, thanh âm to lớn vang dội lại bén nhọn.
Lão Tôn dường như không thể tin được, lại lột ra xem một lần nữa: "Thật không có dương vật! Thật không có chim!"
Ông ta giơ đứa trẻ lên cao, giống như muốn ném chết một con gia súc mới sinh, mỗi một miếng thịt trên mặt ông ta đều vặn vẹo đáng sợ đến không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nhi-tieu-thanh-diem/730402/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.