Nói ra thật không phải Tô Đan Chi chạy về méc cha méc mẹ, anh ta chỉ là vô tình nhắc đến cái tên Hạng Nghiêm khi đang nói chuyện với cha của anh ta.
“Đan Chi, đại thiếu gia của Hứa gia, cuối tuần này con đi gặp cậu ta đi.”
Tô Định không hề là thương lượng mà chỉ là nói cho Tô Đan Chi biết thôi.
Tô Đan Chi trước nay quả thật là được cưng chiều mà lớn lên, ba anh ta vốn chưa từng ép buộc anh ta cái gì. Cho nên khi nghe thấy điều này, Tô Đan Chi sững sốt thấy rõ.
“Ba, con…”
“Đan Chi, không phải ba muốn ép con. Nhưng mà con cũng đã lớn rồi. Ba không ép con chấp nhận người ta liền, có thể trước gặp gỡ, tìm hiểu xem có hợp không…”
Tô Đan Chi cắt ngang lời ông ta: “Ba, con đang thích một người rồi.”
“Ồ?”
Tô Định kinh ngạc, sau đó không có giận mà mềm mỏng hỏi: “Là ai? Tên gì? Gia thế ra sao?”
Sớm biết ông sẽ hỏi như vậy, cũng là điều đương nhiên thôi nhưng Tô Đan Chi vẫn ngập ngùng đáp: “Cậu ấy tên Hạng Nghiêm…”
“Hạng Nghiêm?”
Nhưng Tô Định chỉ vừa mới nghe cái tên này đã giật mình: “Họ Hạng?”
“Hạng gia ở Vạn Lý?”
Tô Đan Chi không kịp phản ứng, sau đó hơi lắp bắp nói: “Con không rõ lắm.”
“Không sao, con nói cho ba biết, cậu ta là sinh viên trường con? Khoa gì? Năm mấy? Ba tìm hiểu.”
Tô Định ngoài mặt vẫn bình thản hỏi.
Tô Đan Chi bị sự nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488771/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.