Pheromone rõ ràng đầy tính công kích là thế không chỉ không khiến hắn khó chịu mà chỉ càng làm hắn hưng phấn.
Đào Bạch bị hắn hôn đến choáng váng. Bị ảnh hưởng của pheromone làm cho xay sẩm.
Đúng vậy, làm sao chỉ có mình Hứa Văn chịu trận, Đào Bạch cũng phải chịu sự khó chịu đó. Nếu có gì may mắn thì chính là Hứa Văn khống chế pheromone của mình vô cùng hoàn mỹ. Cho dù là trong nước bọt pheromone của hắn cũng không có nhiều tính công kích. Nhưng phản ứng bản năng của pheromone là không thể hoàn toàn loại bỏ, cho nên Đào Bạch vẫn bị vị bạc hà mang theo sự cường thế ngập trời của hắn chọc cho gai óc nổi khắp toàn thân.
Đan xen với cảm giác đó là sự kích động từ nụ hôn không rõ là khổ hay sướng. Nhưng bị hôn như vậy, nụ hôn hắn chưa từng nếm thử bao giờ Đào Bạch hổ thẹn khi mình cũng có phản ứng.
Dục vọng của Alpha là dung nham.
Ai nói hai Alpha không thể cứng? Quá trình làm tình của họ lại càng máu lửa hơn nhiều.
Chỉ là quá trình đó là sự chan hòa giữ thuốc súng và tình dục, trong khổ có sướng, trong sướng là máu me.
Đào Bạch sống mười chín năm chưa từng nghĩ sẽ có ngày trải qua cảm giác vừa đau vừa sướng… Mẹ nó thẹn chết người như vậy.
Cho dù trong mơ hắn cũng nghĩ sẽ làm với một Omega mềm mại, mặc kệ Omega hắn nhắm tới từ trước đến nay luôn nửa đường bị những Alpha vượt trội trên ngoại hình cướp đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488459/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.