Từ Khanh Ngôn hẹn "Bữa cơm cảm tạ" vào tối thứ sáu tuần này, Tống Thính Nam liền gọi điện cho chị Vương, báo cáo lộ trình của mình cho chị ấy một chút.
Tối chủ nhật Tống Thính Nam thỉnh thoảng sẽ đi uống rượu, vì thế chị Vương cũng là tập mãi thành thói quen rồi.
"Em uống ít thôi, đến lúc đó cần chị đi đón em không?"
"Ừm..Nếu cần sẽ gọi điện cho chị."
"Đi một mình?"
"Không." Tống Thính Nam phủ nhận: "Đi cùng người khác."
"Ai?" Chị Vương cảnh giác.
"Con trai của bạn mẹ em, quen từ khi còn bé."
"À__" Mẹ Tống Thính Nam chị ta cũng biết, cả ngày sắp đặt cho em ấy các buổi gặp mặt: "Vậy em tự mình chú ý chó săn, uống rượu rồi gọi điện cho chị."
"Khi nào cũng được, nghe thấy không hả, em dù sao cũng đừng lái xe trong khi say, tổ tông của chị ơi, chị không muốn đi đồn cảnh sát kiếm em đâu, cũng không muốn lên bản tin xã hội."
Tống Thính Nam nhún nhún vai, cô là công dân tuân thủ pháp luật, chẳng qua, còn có thể gọi xe mà.
"Cũng đừng nghĩ gọi xe, bị người khác nhận ra em muốn chọc tức chị sao?"
"Uống rượu rồi bảo chị đến đón, nghe thấy không?"
...
Thời gian Từ Khanh Ngôn chờ đợi đóng phim với Tống Thính Nam cứ từng ngày từng ngày trôi qua, rất nhanh đã đến ngày hẹn.
Bởi vì Tống Thính Nam ngỏ lời bản thân không ăn quen cơm Tây nửa sống nửa chín cho lắm, Tư Khanh Ngôn liền đặt một nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-loi-sao-khong-ai-tin-toi-yeu-duong-nghiem-tuc-vay/2870184/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.