Sở Dụ bị khát tỉnh.
Cổ họng nóng như lửa đốt, khô ngứa tới phát đau.
Sở Dụ đeo dép lê đế mềm xuống tầng, cậu mặc một bộ quần áo ngủ sợi bông màu lam nhạt, vừa đi vừa dụi mắt. Cậu mơ hồ nhớ lại, ban nãy dường như — đã nằm mơ thấy đại ca xã hội ban ngày kia?
Trước mắt lại hiện lên miệng vết thương đổ máu của người ấy, cùng với khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị.
Bóng ma lớn tới thế sao, không ngờ rằng lại có thể đi vào giấc mơ của mình...........
Sợ ồn làm dì Lan thức giấc, Sở Dụ nhẹ tay nhẹ chân rót nước, uống hết cả cốc, cổ họng không hề giảm bớt chút khô ngứa nào.
Sở Dụ lại rót đầy thêm một cốc nữa, không ngờ rằng uống xong cậu không những không đỡ khát, mà còn đói nữa.
Ánh đèn đường của khu biệt thự chiếu vào, Sở Dụ không bật đèn, chuyển qua nhà bếp dày vò chiếc tủ lạnh.
Vươn tay lấy sandwich trong ngăn mát ra, đột nhiên phát hiện, móng tay của mình dường như dài hơn một chút so với lúc tắm?
Nhớ sai rồi sao?
Đầu óc cậu còn mơ màng buồn ngủ, vừa mơ hồ có suy nghĩ ngày mai nên cắt móng tay, vừa ăn liền ba cái bánh bao.
Nửa đêm Sở Dụ nôn ra.
Động tĩnh không nhỏ, dì Lan bị ồn tỉnh, vội vội vàng vàng giúp cậu rót nước lấy khăn mặt, lại lo lắng nhắc mãi, "Đồ ăn bên ngoài không tốt cho sức khỏe cũng không sạch sẽ, cậu chủ nhỏ của tôi à, cậu muốn ăn thịt bò thì bảo dì Lan làm cho cậu, không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-len-dau-ngon-tay-anh/198004/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.