Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Xôn xao!
Các võ giả cao cấp không xông hướng Cảnh Ngôn kinh hoàng giải tán, dốc hết nguyên khí chạy như điên, hận phụ mẫu sao sinh thiếu hai chân.
Quá đáng sợ!
Võ giả trẻ tuổi này quá mạnh!
Đám thành viên Thiên Lang bang chạy tứ tán thầm nghĩ Cảnh Ngôn là cường giả Tiên Thiên cảnh đáng sợ.
Nếu không phải Tiên Thiên cảnh thì không thể nào giơ tay đã giết ba vị đương gia Thiên Lang bang của họ, chỉ một thoáng giây đã đánh chết bảy, tám võ giả cao cấp.
Nguyên Thiên Lang trại rơi vào hỗn loạn.
Lý quản gia đưa Cảnh Ngôn, Lưu Đại Toàn vào Thiên Lang trại đã thừa dịp loạn chạy mất.
Cảnh Ngôn thu về Lưu Quang kiếm, nhìn sang Lưu Đại Toàn xoe tròn mắt:
- Lưu gia chủ kêu người của mình đến dọn dẹp tàn cục đi.
Thân thể mập mạp khẽ run, Lưu Đại Toàn tỉnh táo lại liên tục gật đầu to:
- A... ừ.
Mãi đến lúc này Lưu Đại Toàn vẫn không tin cảnh tượng trông thấy.
Thiên Lang bang hoành hành Hắc Phong trấn mấy chục năm cứ thế bị tiêu diệt?
Lưu Đại Toàn nhìn bốn phía hỗn độn, xác chết đầy đất, gã vực dậy tinh thần sải bước mang theo hai hộ vệ Võ Đạo cửu trọng thiên rời đi.
Thiên Lang bang kinh doanh trong Hắc Phong trấn mấy chục năm, chắc chắn có bảo khố mà bang phái cất chứa tài nguyên, giờ việc làm đầu tiên là khống chế bảo khố, kiểm kê tài nguyên bên trong, rồi tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972792/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.