Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Gia tộc lớn đúng là gia tộc lớn.
Nội tình vô cùng thâm sâu khiến người khó thể tưởng tượng.
Lưu Đại Toàn vô vàn cảm khái.
Cảnh Ngôn thiếu gia này thoạt trông mới mười sáu, bảy tuổi nhưng có thực lực đáng sợ như vậy. Nếu không thấy tận mắt có ai ngờ Cảnh Ngôn thiếu gia nhìn như bình thường nhưng dùng sức bản thân san bằng Thiên Lang bang xưng hùng xưng bá Hắc Phong trấn?
Lưu Đại Toàn lại nhớ đến nữ nhi Lưu Hiểu Nguyệt của mình, lòng thầm thở dài.
Nữ nhi của gã nhan sắc không tệ, đặt trong Đoan Dương thành vẫn tính là mỹ nhân. Nhưng về đường Võ Đạo thì nữ nhi tư chất quá kém, không xứng một móng út của Cảnh Ngôn thiếu gia rồng trong cõi người.
Lưu Đại Toàn suy nghĩ miên man giây lát sau đó nghiêm túc cười nói với Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn thiếu gia, ta biết có một đội mạo hiểm định vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm, ta hơi quen với đội trưởng kia.
Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi lại:
- Đội mạo hiểm?
Cảnh Ngôn vốn định nhờ Lưu Đại Toàn tìm một hướng dẫn viên, dù sao hắn hoàn toàn xa lạ Nguyệt Hoa Sâm Lâm, muốn tìm đến Tội Ác Hiệp Cốc hơi khó khăn. Nếu cùng đội mạo hiểm quen thuộc Nguyệt Hoa Sâm Lâm đi vào cũng được, miễn đội mạo hiểm đừng làm trễ thời gian quá lâu.
- Đúng vậy, đội mạo hiểm này tên Liệt Diễm, đại khái cách nửa năm sẽ từ hướng Đoan Dương thành lại đây, vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972791/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.