Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Lưu Đại Toàn ngây người, lòng lạnh lẽo.
Tiêu đời! Lần này tàn đời thật.
Trước không nói người bị Cảnh Ngôn giết hộ vệ là vệ đội nhà nước, chỉ nói hành vi này hoàn toàn đắc tội trưởng trấn Cao Nham.
Lúc đi tới đây Lưu Đại Toàn muốn dựa vào thân phận tử đệ gia tộc lớn của Cảnh Ngôn ít nhất có thể nói chuyện với trưởng trấn, sau đó gã xin lỗi, bỏ đi một phần sản nghiệp là có thể đàm phán với Cao Nham. Ít nhất khiến Cao Nham thả nữ nhi của gã ra rồi tính.
Nhưng bây giờ hiển nhiên không thể nào hòa bình nói chuyện.
Giết hộ vệ canh cửa nhà người ta thì nói chuyện kiểu gì?
Bùm!
Trong lúc Lưu Đại Toàn đầu óc ù đặc suy nghĩ lan man chợt nghe tiếng nổ đinh tai, cảnh vật trước mắt rõ ràng hơn.
Lưu Đại Toàn rùng mình suýt té ngã ngửa.
Gã trông thấy gì?
Lưu Đại Toàn thấy Cảnh Ngôn thiếu gia trực tiếp đánh sập môn lâu phủ đệ trưởng trấn.
Đúng vậy, môn lâu tinh xảo hoàn toàn sụp đổ thành đống mảnh vụn, thật sự là mảnh bụi vụn không có mẩu nào to chút.
Thiếu gia của ta ơi, ngươi đang làm gì? Muốn san bằng phủ đệ trưởng trấn sao?
Đám võ giả đứng xa xem có biểu tình giống Lưu Đại Toàn, bọn họ không hiểu Cảnh Ngôn muốn làm gì.
Ra oai phủ đầu trưởng trấn? Khiến trưởng trấn đại nhân biết sự lợi hại của hắn? Hay muốn bắt ép trưởng trấn đại nhân thả Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972738/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.