Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Áo trắng bay bay, mặt điển trai, môi mỏng, mắt thì âm trầm tàn nhẫn.
Ngụy Lãnh mười tám tuổi, võ giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên, con của chủ quản số một Ngụy gia Ngụy Minh, ứng cử viên được gửi gắm kỳ vọng cao. Có thể nói Ngụy Lãnh là nhân vật tiêu điểm trong Đoan Dương thành, không thua kém mấy tử đệ ưu tú nhất trong các gia tộc hạng nhất.
Ngụy Lãnh âm trầm trừng Cảnh Ngôn, sát khí đằng đằng:
- Tiểu súc sinh, nếu ngươi không đến Ngụy gia thì ta không biết đi đâu tìm ngươi. Đồ ngu nhà ngươi dám tự chạy tới chịu chết. Ha ha, hôm nay là ngày chết của tiểu súc sinh nhà ngươi! Chịu chết vì một nữ nhân, thật là ngu không ai bằng!
Ngụy Lãnh chỉ vào Lưu Hiểu Nguyệt nằm dưới đất:
- Còn nữ nhân ngu xuẩn này!
Mặt Ngụy Lãnh vặn vẹo dữ tợn:
- Nữ nhân ngu xuẩn này nhan sắc không tệ nhưng không biết điều. Ngụy Lãnh ta vừa mắt ả là phúc của ả, vậy mà dám từ chối ta! Hừ, nữ nhân từ chối ta đều không chết tử tế được! Hừm hừm, ả còn muốn tự sát, sao ta có thể cho phép? Từ chối ta thì ta cho ả muốn sống không được, muốn chết chẳng xong! Mỗi ngày ta tự tay phế mấy kinh mạch Võ Đạo, nhìn xem ả còn tự sát không, chờ xem ả chịu dựng tới ngày nào!
Cảnh Ngôn chậm rãi nhìn Ngụy Lãnh, nguyên khí trong vụ tuyền như nước sôi sùng sục, giây sau hắn rời mắt khỏi Ngụy Lãnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972723/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.