Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Ngoài Đoan Dương thành.
Lộp cộp lộp cộp!
Vệ đội mặc giáp gồm hai trăm hộ vệ, mỗi người cưỡi chiến mã đen có huyết mạch linh thú.
Loại chiến mã này hơi mắc, tốc độ và sức chiến đấu hơn xa con ngựa người bình thường sử dụng. Với võ giả chưa bước vào cảnh giới Tiên Thiên thì loại chiến mã này là công cụ đi bộ đường xa tốt nhất..
Chính giữa vệ đội là một chiếc xe ngựa, Lưu Hiểu Nguyệt ngồi trong xe.
Cảnh Ngôn cưỡi chiến mã màu đen đi ngoài thùng xe.
Trong vệ đội, võ giả cảnh giới Tiên Thiên Diệp Thần giục ngựa đến gần Cảnh Ngôn, cung kính nói:
- Cảnh Ngôn tiên sinh, giờ chúng ta có thể tăng tốc đi. Từ nơi này đến Hắc Phong trấn nếu không gặp ngoài ý muốn chỉ cần mười ngày đi đường.
Diệp Thần là võ giả Tiên Thiên nhận lệnh hộ tống Lưu Hiểu Nguyệt, Cảnh Ngôn đi Hắc Phong trấn. Trong thời gian ngắn Diệp Thần không cần quay về phủ thành chủ Đoan Dương thành, nhiệm vụ mới của gã là trở thành hộ vệ của phủ đệ trưởng trấn mới, bảo vệ an toàn cho trưởng trấn.
Thành chủ Bạch Tuyết rất ưu ái trưởng trấn mới của Hắc Phong trấn, phái hai trăm vệ đội mặc giáp đi, còn phái ra một võ giả cảnh giới Tiên Thiên.
Cảnh Ngôn cau mày nói với Diệp Thần:
- Chờ chút.
Diệp Thần giơ tay quát to:
- Ngừng!
Nguyên vệ đội mặc giáp ngừng lại, không phát ra tiếng động.
Cảnh Ngôn nói vào thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972695/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.