Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Người khác thèm thuồng sản nghiệp của Lưu gia cũng đành thôi, Tôn Bưu làm Lưu Đại Toàn thấy đau lòng, thất vọng.
Tôn Bưu có thể đứng vững gót chân trong Hắc Phong trấn là nhờ Lưu Đại Toàn ban đầu giúp đỡ. Lưu Đại Toàn thích quen bằng hữu rộng rãi, khá nhiệt tình, nếu không gã đã chẳng kết bạn với đoàn người Cao Triển đội mạo hiểm Liệt Diễm.
Lưu Đại Toàn có ơn với Tôn Bưu.
Đoạn thời gian trước Lưu Đại Toàn chọc vào Thiên Lang bang, gã từng cầu viện Tôn Bưu nhưng Tôn Bưu từ chối giúp đỡ, từ khi đó Lưu Đại Toàn và Tôn Bưu ít qua lại với nhau. Giờ Tôn Bưu đi đầu cướp bóc sản nghiệp Lưu gia.
Bội tín khí nghĩa, vong ân phụ nghĩa là từ hình dung cho Tôn Bưu.
Nghe hộ vệ bực tức nói, Lưu Đại Toàn thầm thở dài.
Thế giới này không thiếu kẻ ăn cháo đá bát, Lưu Đại Toàn ước gì giết Tôn Bưu, nhưng với tình trạng hiện tại của Lưu gia dù gã có muốn cũng bất lực.
Đột nhiên ngoài trạchviện ồn ào.
- A?
Trạch viện Lưu gia không lớn, ngoài đường có động tĩnh gì là trong trạch viện nghe thấy hết.
Một giọng nữ vọng vào:
- Lưu gia chủ có nhà không?
Lưu Đại Toàn thấy mấy hộ vệ Lưu gia dẫn một nữ nhân mặc váy dài màu đen bước nhanh đến.
Lưu Đại Toàn biết nữ nhân này, võ giả thường ở trong Hắc Phong trấn đều biết mặt nàng.
Nàng là Hắc Quả Phụ.
Lòng Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972693/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.