Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Thì ra là đệ tử của Thương Long, hèn gì ngông cuồng đến vậy, khó trách đám người Triệu Nhất Phong tâng bốc.
Thương Long là chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện, tuy chỉ là chấp sự ngoại viện nhưng Thần Phong học viện rất lớn, một chấp sự ngoại viện nắm quyền lực không thể xem thường, nắm giữ một phần tài nguyên của học viện.
Có thể nói đệ tử ngoại viện Thần Phong học viện không ai dám đắc tội chấp sự ngoại viện.
Cảnh Ngôn nhìn Tác Văn, tiểu tử này chắc chắn được nhiều người tâng bốc trong Thần Phong học viện, đi đâu cũng được nịnh, ưu ái.
Gia tộc như Cảnh gia e rằng không lọt vào mắt Tác Văn.
Tác Văn ngạo mạn liếc xéo Cảnh Ngôn, vênh váo nói:
- Bây giờ ngươi biết ta là ai rồi đi? Tiểu tử nhà ngươi nhảy nhót không yên, lúc ngươi bị đuổi ra Thần Phong học viện chúng ta còn tưởng nhà ngươi tiêu rồi. Thật ra không bao nhiêu người chú ý ngươi, ta chỉ là ngẫu nhiên nghe tên ngươi.
Cao cao tại thượng!
Cảnh Ngôn như ngựa con trước mặt Tác Văn, gã nói chuyện với hắn là ban ơn to lớn.
Triệu Nhất Phong lạnh lùng cười, mắt lóe tia sáng âm u:
- Ha ha, phế vật chỉ là phế vật, có lẽ hắn ở trong Cảnh gia được nâng niu như bảo bối, nhưng chỉ là phế vật trước mặt chúng ta!
Hơn mười ngày trước Triệu Nhất Phong cùng Thương Long chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện về Đông Lâm thành. Vì sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972684/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.