Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Cảnh Dụ Tường cười đắc ý, mắt liếc sang Cảnh Xuân Vũ.
Cảnh Dụ Tường biết Cảnh Ngôn giết Triệu Chân Nghiêm nhi tử của tộc trưởng Triệu gia, thực lực siêu mạnh, lập công lớn cướp chợ khu nam về cho gia tộc. Địa vị của Cảnh Ngôn trong Cảnh gia không phải ngũ trưởng lão có thể dễ dàng lay động. Nhưng cũng vì thế mà Cảnh Dụ Tường càng phải ôm chân cây to đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ hơn. Cảnh Dụ Tường và Cảnh Ngôn luôn mâu thuẫn với nhau, sau đại tái Cảnh gia mới đây quan hệ càng ác hóa.
Nếu Cảnh Dụ Tường không ôm chặt cây to đại trưởng lão, lão cảm thấy sau này ở trong Cảnh gia dù là ngũ trưởng lão cũng khó sống yên. Nên Cảnh Dụ Tường nhảy ra cam lòng tích cực làm đầu tàu cho Cảnh Xuân Vũ.
Quả nhiên khi Cảnh Dụ Tường liếc hướng Cảnh Xuân Vũ thì Cảnh Xuân Vũ cũng liếc lại, nhẹ gật đầu, ánh mắt vừa lòng. Cảnh Dụ Tường phấn khởi lên tinh thần.
Cảnh Dụ Tường cho rằng đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ là thành viên già nhất Cảnh gia, Cảnh Ngôn mạnh đến đâu cũng khó uy hiếp địa vị của đại trưởng lão. Miễn đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ đồng ý đứng sau lưng Cảnh Dụ Tường thì đắc tội Cảnh Ngôn có sao? Dù gì Cảnh Dụ Tường đã sớm đắc tội hắn.
Cảnh Dụ Tường nhìn tộc trưởng Cảnh Thành Dã chằm chằm:
- Ta muốn hỏi tộc trưởng là Cảnh Ngôn dựa vào cái gì lấy được khối đất ngàn thước vuông trong chợ khu nam?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972638/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.