Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Từ biệt Cảnh Thiên Anh, Cảnh Thần Tinh, Cảnh Ngôn một mình rời khỏi chợ khu nam, hắn không trở về trạch viện Cảnh gia ngay mà đến Đông Lâm Đệ Nhất Lâu.
Đã đến lúc bán ra tài nguyên tạm thời không cần.
Cảnh Ngôn có rất nhiều cái cần dùng linh thạch, khối đất trong chợ khu nam tuy không phải bỏ linh thạch ra mua nhưng xây đan lâu, luyện chế đan dược tiêu hao tài liệu đều cần một đống linh thạch. Cảnh Ngôn tu luyện cũng cần tài nguyên nhiều như biển.
Trong Đông Lâm Đệ Nhất Lâu.
Tần Vũ nghe Cảnh Ngôn tìm mình liền đi ra đón:
- Cảnh Ngôn?
Cảnh Ngôn chắp tay chào:
- Chủ quản Tần Vũ!
Cảnh Ngôn bán ra tài nguyên số lượng rất nhiều, sau đó còn cần chọn mua nhiều linh thảo, tìm Tần Vũ hỗ trợ là nhanh gọn tiết kiệm thời gian. Hơn nữa Tần Vũ sẽ vô cùng hoan nghênh tiếp đãi Cảnh Ngôn.
Tần Vũ là chủ quản của Đông Lâm Đệ Nhất Lâu, với khách hộ nhỏ không cần y đích thân ra mặt tiếp đãi. Nhưng với khách hàng lớn thì Tần Vũ cực kỳ chú trọng, ngạch giao dịch càng lớn càng tốt cho y.
Đông Lâm Đệ Nhất Lâu là sản nghiệp của phủ thành chủ, Tần Vũ là nhân viên được thuê, thành tích công tác càng tốt càng được nhiều lợi. Tần Vũ tuy là chủ quản nhưng cũng có đối thủ cạnh tranh trong Đông Lâm Đệ Nhất Lâu.
Tần Vũ khách sáo hỏi:
- Cảnh Ngôn, ngươi tìm ta có chuyện gì không?
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972623/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.