Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Tầng năm Huy Hoàng đan lâu, căn cứ phối chế dược tề.
Cảnh Ngôn đứng ở đằng sau nhìn bình dược tề trị thương trung cấp mà Cảnh Thanh Nham phối chế, gật đầu nói:
- Thanh Nham ca, tốt lắm, ca làm rất tốt. Thêm mười ngày, nửa tháng là Thanh Nham ca có thể thử phối chế dược tề trị thương cao cấp.
Nghe Cảnh Ngôn khẳng định Cảnh Thanh Nham hưng phấn liên tục gật đầu.
Cảnh Thần Tinh tiến vào nói:
- Cảnh Ngôn, dược tề sư đến ứng sinh đã lên rồi.
Cảnh Ngôn quay người lại mỉm cười nói:
- A, qua xem đi.
Trong một căn phòng phối chế dược tề rộng trên tầng năm, hai mươi mấy dược tề sư các cấp nhỏ giọng thảo luận.
Cảnh Ngôn, Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham đi vào phòng.
Lưu Ba mũi ưng vừa thấy Cảnh Ngôn liền vung ống tay áo hỏi:
- Cảnh Ngôn, chúng ta hãy tiết kiệm thời gian đi, ngươi nói cho chúng ta biết cho dược tề sư học đồ, dược tề sư cấp thấp, dược tề sư trung cấp, dược tề sư cao cấp thù lao thế nào? Chúng ta đều là dược tề sư, không lo không có công tác. Ngươi trực tiếp nói thù lao, nếu thích hợp chúng ta ở lại, không thích hợp chúng ta liền đi.
Cảnh Ngôn cau mày nhìn Lưu Ba, mỉm cười hỏi:
- Xin hỏi ngươi là ai?
Thật ra Cảnh Ngôn biết lai lịch của người này. Trước kia hắn không biết, nhưng trước khi vào phòng Cảnh Thần Tinh đã báo cáo cho Cảnh Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972593/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.