Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm Cao đan sư.
Nếu người này là Cao Triệu Hải sư phụ của Thương Ngọc, không biết có nghe qua hắn chưa.
Phỏng chừng Thương Ngọc bị mất mặt trong Đông Lâm thành cũng xấu hổ nhắc tới chuyện này với sư phụ, huống chi khi đó Lưu Văn phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư có mặt, Thương Ngọc rất sợ Lưu Văn, nếu không đã chẳng bồi thường Cảnh Ngôn hai mươi vạn linh thạch hòng xóa bỏ chuyện này.
Cao đan sư vuốt râu, híp mắt trầm ngâm nói:
- Nếu dùng Thần U Đan có nắm chắc năm phần, nhưng thất bại thì phu nhân có lẽ chết tại chỗ.
Nắm chắc năm phần?
Cảnh Ngôn nghe lời này càng thấy buồn cười. Cảnh Ngôn nghe Mộ Vân Phỉ nói mẫu thân nàng đã nguy hiểm trong sớm tối, vụ tuyền cực kỳ không ổn định, tùy thời gặp nguy hiểm. Trong tình huống này dùng Thần U Đan mà Cao đan sư nói là nắm chắc năm mươi phần trăm?
Thật nực cười!
Đừng nói trong tình huống không tốt, dù là vụ tuyền còn hơi ổn định, dùng Thần U Đan mở rộng vụ tuyền qua đó ổn định nguyên khí thì hy vọng cùng lắm mười phần trăm.
Cao đan sư có ý gì? Nếu không phải biết đây là đan sư, thành viên của Hiệp Hội Đan Sư, tổng quản Mộ Liên Thiên hình như rất quen thuộc thì Cảnh Ngôn cảm thấy tên này là kẻ lừa gạt.
Một đan sư khác ngồi bên cạnh Cao đan sư hơi cau mày, nhưng không lên tiếng.
Mộ Liên Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972552/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.