Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Sắc mặt Cao đan sư tối tăm, trong một chốc không tìm ra lời nào để nói đành im lặng.
Mắt Mộ Liên Thiên sáng lên.
Một võ giả trẻ mười mấy tuổi mà có khí độ như vậy, võ giả trẻ tên Cảnh Ngôn như đổi chỗ với Cao đan sư. Cao đan sư nói chanh chua giận đùng đùng, Cảnh Ngôn bình tĩnh ứng đổi không chút bối rối.
Không đơn giản.
Mộ Liên Thiên mỉm cười nhìn hai vị đan sư:
- Cao đan sư, Vương Ba đan sư, để người trẻ tuổi này nhìn xem thử đi?
Thật ra khi Cảnh Ngôn bày ra hiểu biết đôi chút về Thần U Đan là Mộ Liên Thiên đã có quyết định. Mặc kệ thế nào thanh niên tên Cảnh Ngôn chắc hẳn biết về đan dược.
Vương Ba đan sư nhìn Cảnh Ngôn, không lộ vẻ gì:
- Ta không có ý kiến.
Cao đan sư hừ lạnh, âm u nói:
- Hừ! Tiểu tử, đến lúc đó không nói ra thứ gì có thực chất thì đừng trách lão phu! Lão phu là Tiểu Đan Vương tứ giai, chưa từng có ai khiêu khích trước mặt lão phu! Nếu ngươi chỉ biết nói khoác lão phu sẽ tự tay đập chết ngươi!
Cảnh Ngôn lắc đầu không đáp lại.
Mộ Liên Thiên cười nói với Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn tiểu hữu, mời đi theo ta.
Ánh mắt Cảnh Ngôn, Mộ Liên Thiên giao nhau, hai người cùng cười ngầm hiểu.
Khi Mộ Liên Thiên không đuổi Cảnh Ngôn ra khỏi phòng thì đã có ý muốn thăm dò hắn. Cùng hai người Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972551/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.